Thầy Thích Tâm Hạnh
Thấy bạn mình dùng vũ lực đánh đập người khác một cách dã man, anh A bảo:
- Cậu không nên hành động như vậy, lẽ ra phải khoan dung giúp đỡ người khác mới phải.
Anh B nói:
- Khoan dung, giúp đỡ người khác là tính cách của cậu. Còn tôi thì khác. Tôi không thể là cậu. Tôi chỉ muốn đánh anh ấy. Tôi phải là chính tôi.
TS.Nguyễn Thúy Loan
Như có một cái gì sống lại khi ngồi viết bài này về dòng Thiền Trúc Lâm và núi Bạch Mã. Sự kết hợp giữa tâm linh và thiên nhiên đưa ta vào một khoảnh khoắc tuyệt vời huyền bí khi cảm nhận. Một dòng thiền Việt Nam do ông vua tài giỏi sáng lập và đắc đạo, một núi cao 1450 mét có mây trắng quanh năm trên đỉnh, dưới chân dòng nước lững lờ trôi của hồ Truồi trứ danh yên tịnh. Hai cảnh trí tạo ra cho người đến đây tự hỏi:
Ngàn năm mưa gió vẫn bay
Trăm năm có đứng chỗ này hay chưa?!
Một vị vua trao giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một.
Thầy Thích Tâm Hạnh
1. SỰ KIỆN, TÌNH HUỐNG.
Ngày Tết, Phật tử cúng dường Thiền viện một gói mứt. Chư Tăng chia ra làm hai phần. Phần thứ nhất là để cúng Phật. Phần thứ hai còn lại để dọn đãi khách. Chưa cúng Phật mà mang phần một ấy ra đãi cho khách dùng là có tội.
Thầy Thích Tâm Hạnh
...“Năm nay chùa mình có tổ chức dâng sao hay không, cho con đăng ký”. Quý Thầy bảo: “Quý Thầy dâng sao cho quý Phật tử thì ai dâng sao cho quý Thầy?”
Nếu quý Thầy nhờ tu tập mà giải được tất cả sao hạn, không cần dâng sao, là đã minh chứng được kết quả rõ ràng. Vậy tại sao quý Phật tử không học và tu theo cách quý Thầy đã sống và thực hành cho chắc chắn?
Một sinh viên có hoàn cảnh gia đình vừa đủ sống. Tình cờ được anh bạn đại gia rủ đi đến một vùng được gọi là thiên đường của trần gian để nghỉ dưỡng. Bạn ấy suy nghĩ, nếu sống bằng chính mình, không nương vào người khác thì không bao giờ biết được cảm giác nơi ấy thế nào. Còn đi chơi thì đã nương tựa và bị lệ thuộc người khác.
Có những người con do thiếu suy nghĩ, được bố mẹ dồn hết sức để lo cho rồi nhưng vẫn chưa hài lòng, luôn trách cứ bố mẹ, tại gia đình này cho nên tôi mới ra nông nỗi như vầy. Đây là hạng người sống mà chỉ biết nghĩ về cho mình, người lớn phải có trách nhiệm hy sinh để dồn về cho mình, người bình thường phải có bổn phận phục vụ mình, và người dưới phải có nghĩa vụ cung phụng mình. Nhưng mình là ai? Ai là người sanh ra đời để cung phụng ai?
- Nói về mình nhiều quá sẽ phạm vào lỗi phô trương, đề cao bản ngã, do đó bị phản cảm, vô duyên, không tốt. Nếu có sử dụng khía cạnh này thì chỉ dùng rất ít như là một sự giới thiệu lịch sự, hoặc lấy làm điển hình cho những sai sót, lỡ lầm của quá khứ.
- Nói về một câu chuyện hoặc đối tượng thứ ba ở đâu đó quá nhiều, không phải hiện diện trong cuộc nói chuyện, sẽ trở thành câu chuyện vụn vặt, thị phi, là người lắm chuyện. Khi kết thúc cuộc chuyện trò, sẽ cảm thấy vô nghĩa. Nên dùng ít như một dẫn chứng, một ví dụ nhỏ trong câu chuyện thì hợp lý.
Ăn chay còn gọi là “Ăn chay lạt. Ngược lại với Ăn chay là “Ăn mặn”. Ăn mặn là chỉ cho việc ăn uống những món thuộc về động vật.
Ăn chay là ăn uống những đồ ăn thức uống có nguồn gốc từ thực vật. Không ăn uống những món thuộc về động vật (không ăn mặn). Vì vậy trong các Tự viện (nhà Chùa), ăn cơm gọi là Thọ Trai, hoặc Chứng Trai. Chữ “Trai” là chỉ cho những thức ăn chay lạt từ thực vật. Không phải ăn mặn.
- Cháu cảm thấy thế nào?
- Hơi mỏi tay ạ - Đứa bé trả lời.
Ông lại bảo:
- Hãy cố nắm chặt thêm nữa đi!
Đứa bé làm theo lời ông, được vài giây đã kêu lên: