Bài viết tham dự Tọa đàm khoa học:“Hoạt động trợ giúp xã hội của Phật giáo đương đại”.
Viết theo chủ đề do Viện Trần Nhân Tông (ĐHQGHN) đề nghị .
TT. Thích Tâm Hạnh, Thiền viện Trúc Lâm Bạch Mã, Huế 28/12/2019.
1. DẪN NHẬP
Đức Phật vốn ở bản thể niết-bàn không sanh không diệt, quán xét thấy chúng sanh lặn hụp khổ đau trong sanh tử, ngài đã từ bi thị hiện nơi đời để cứu giúp, chỉ đường vượt ra khỏi biển khổ trầm luân. Cho thấy, đức Phật ra đời là vì con người. Đạo Phật có ra là vì muốn làm tốt hơn cho xã hội loài người. Vì vậy, việc trợ giúp xã hội của Phật giáo vốn là hạnh nguyện của người tu Phật.
Mẹ tôi thường đố:
- Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?
Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đôi với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu:
- Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau nầy mẹ sẽ hỏi lại con.
Thiền sư Điểu Khòa tên húy là Đạo Lâm, con nhà họ Phan ở núi Phú Dương, Hàng Châu. Mẹ ngài họ Chu. Khi sanh Sư ra có mùi hương lạ và ánh sáng soi khắp nhà, nhân đó đặt tên là Hương Quang. Năm 9 tuổi xuất gia. Năm 21 tuổi Sư đến chùa Quả Nguyện ở Kinh Châu thọ giới.