Tết đến xuân về, lòng người rộn rã. Bên xóm nghèo thanh vắng, Thiền viện ẩn hiện giữa lòng Hồ Truồi, hút mình trong núi rừng sâu thẳm. Cuộc đời êm ả với cảnh sống thanh bần, quanh năm yên ở một nơi tu tập.
Sáng nay thức dậy nghe trời chuyển tiết, bên thiền đường gió mát mơn man thoảng đưa mùi hương hoa mai, hoa mộc. Mới biết đã qua rồi những ngày đông giá rét tận xương tủy của xứ sở miền Trung, mùa xuân ấm áp lại trở về.
Hồi chuông xả thiền vang đến, vạn vật chuyển mình tỉnh giấc. Ngoài kia muôn hoa đua nở, nắng xuân bắt đầu trải dài trên từng đọt cỏ ngọn cây, hòa cùng tiếng chim hót vang rộn cả vùng trời.
"Hoa đào nở người xưa nhìn ngộ đạo,
Đóa chơn thường chờ đón kẻ tri âm."
Từ khắp mọi miền đất nước, người người trở về Thiền viện lễ Phật, du xuân. Vui biết mấy khi gặp lại nhau nơi đóa hoa chơn thường huyền ảo, lung linh, tràn đầy sức sống ấy!
"Ca Diếp, Linh Vân cái nhìn đâu khác,
Hoa tâm nở rồi thơm ngát nghìn năm."