TỐT HƠN CHO MÌNH
Anh A ra đường không may bị nạn bất tỉnh được một người đi đường tốt bụng đưa vào bệnh viện. Sau khi được bác sĩ chữa trị tỉnh lại, A không biết mình đang ở đâu và vì sao lại đến nơi này. Nếu không cố chữa trị cho tỉnh hẳn thì sẽ không bao giờ biết về sự có mặt của mình nữa. Cũng thế, hầu hết con người chúng ta chỉ biết cuộc đời mình bắt đầu bằng những đứa trẻ chào đời với tiếng khóc, rồi lớn lên và có mặt tại cõi đời chứ không biết vì sao mình có mặt, từ đâu lại? Con thuyền đời trôi về muôn lối, dòng đời nhiều cạm bẫy khó lường, con người ta đã sinh ra và lớn lên trong khoảng mênh mang vô tận ấy. Lẩn quẩn trong vòng nghiệp báo, bị sự câu thúc đẩy đưa của nghiệp, không hề có được chút sức giác tỉnh nên phần đông chúng ta không biết gì thêm ngoài những thứ mình đang nhìn thấy.
Là một doanh nhân kiếm tiền để phục vụ cuộc sống. Một bác sĩ chữa bệnh để phục vụ sự sống. Một kỹ sư nghiên cứu để phục vụ đời sống. Một thầy giáo dạy học để xây dựng đời sống văn hóa. Một con người muốn hoàn thiện mình cũng chỉ để được sống, vươn lên… Làm bất cứ điều gì tổn thương đến sự sống, trái với cuộc sống thì đều bị con người lên án, không chấp nhận. Và như thế, tất cả chúng ta sanh ra trên cõi đời này chỉ để được sống. Nhưng sống như thế nào? Sống buồn tẻ, chán chường, mịt mờ, thất bại, tan thương hay sống lạc quan, phấn khởi, sáng suốt, thành đạt, vui tươi? Có lẽ ai cũng thích sống được vui tươi, thành đạt. Muốn thế, chúng ta phải có định hướng, phải biết rõ quy chuẩn nào đưa đến một cuộc sống lạc quan, thành đạt, kế đến phấn đấu vận dụng thực hành thì mới mong đạt đến được.