Ông lão bảo cháu nắm chặt tay mình trong 10 giây rồi hỏi :
- Cháu cảm thấy thế nào?
- Hơi mỏi tay ạ. - Đứa bé trả lời.
Ông lại bảo:
- Hãy cố nắm chặt thêm nữa đi!
Đứa bé làm theo lời ông, được vài giây đã kêu lên:
- Mỏi lắm ông ạ! Tay cháu còn hơi đau nữa.
- Được rồi, bây giờ cháu hãy thả lỏng tay ra. Cảm thấy thế nào?
- Dễ chịu hơn nhiều ạ!
- Cháu thấy đấy, khi con người đã quá mệt mỏi thì điều cần làm không phải là gồng mình lên để gắng gượng, đối phó mà là phải thả lỏng bản thân, cho phép mình được thư giãn. Khi cảm thấy đã nghỉ ngơi vừa đủ thì mới nên tiếp tục làm những việc còn đang dang dở, kết quả sẽ có thể tốt đến không ngờ. Ngược lại, nỗ lực một cách cố chấp, sẽ chỉ càng làm hỏng việc thêm mà thôi.
v TÓM LẠI.
- Buông bỏ để bớt dính mắc, quẳng gánh lo âu và vui sống.
- Buông xuống để tâm lắng lại, trí sáng, sẽ nhận ra nhiều điều hơn nữa.
- Buông thư sẽ được thư giãn, khiến tâm thanh tịnh, sáng rỡ, thênh thang; sẽ tự tại tùy duyên buông xuống hoặc nắm lên mà vẫn không dính dáng gì đến sức sống uyên nguyên sẵn đó.